Tuổi thơ của chúng tôi là chạy theo quả bóng, là bắn bi, là chơi vòng chun… Còn với cánh con gái thì họ thích nhất có lẽ là chơi chuyền và nhảy dây. Các buổi trưa hè kiểu gì cũng gặp tụm 3 tụm 5 con gái ngồi chơi chuyền. Tiếng bóng đập lạch tạch trên nền gạch, tiếng cười rúc rích vang lên giữa trưa nắng, đã trở thành một phần ký ức không thể quên của những năm tháng tuổi thơ.
Trò chơi chuyền tưởng đơn giản mà không hề dễ. Nó đòi hỏi đôi tay khéo léo, ánh mắt tinh anh và cả sự dẻo dai trong từng nhịp tung bóng. Nhưng chính cái sự “khó vừa phải” ấy lại làm cho nó hấp dẫn. Người nào chơi giỏi thì thường được nể phục trong đám bạn gái – như một “cao thủ chuyền” của cả xóm vậy.

chơi-chuyền-2

I. Trò chơi chuyền là gì?

Trò chơi chuyền là trò chơi dân gian quen thuộc của trẻ em Việt Nam, đặc biệt là các bé gái. Người chơi dùng một quả bóng nhỏ và 10 que chuyền, tung bóng lên rồi nhanh tay nhặt que theo từng cấp độ, đồng thời phải bắt lại bóng trước khi rơi xuống đất.
Không chỉ mang tính giải trí, trò chơi chuyền còn giúp rèn luyện khả năng phối hợp tay – mắt, sự khéo léo, khả năng phản xạ và cảm giác nhịp điệu. Đây là một trong những trò chơi dân gian có tính giáo dục cao và vẫn còn nguyên giá trị cho trẻ em ngày nay.

II. Dụng cụ và cách chuẩn bị

Chơi chuyền không cần sân bãi rộng, cũng chẳng cần mua sắm cầu kỳ. Chỉ với một mặt nền phẳng – sân nhà, hiên trường, hành lang lớp học – là đủ. Bộ dụng cụ truyền thống gồm:
• 10 que chuyền: Thường là que gỗ nhỏ, que tre vót tròn, hoặc tận dụng đũa cũ cắt ngắn. Ngày nay, có thể dùng que nhựa mua sẵn, nhưng cảm giác cầm que gỗ mộc mạc vẫn là thứ gợi nhớ nhất.
• 1 quả bóng nhỏ (gọi là quả chuyền):
Hồi xưa chưa có bóng cao su, các chị em thường dùng những thứ có sẵn ngoài vườn:
o Quả cà to cỡ như nắm tay – nặng vừa đủ, dễ kiểm soát khi tung.
o Quả bưởi non bị rụng – mềm tay, không nảy quá mạnh nhưng lại rất “chắc tay”.
o Ngày nay, nhiều bạn nhỏ chọn dùng quả bóng tennis để thay thế. Loại bóng này có độ nảy tốt, dễ kiếm, và vừa tay cầm – phù hợp cho cả trẻ em thành thị. Kích thước quả Tennis có vẻ hơi to so với một số em nhỏ. Các phụ huynh có thể giúp các em làm bằng túi vải nhỏ nhồi hạt đậu như trong trò chơi Otedama của Nhật Bản.
Dù bằng gì đi nữa, chỉ cần đủ trọng lượng để tung và dễ bắt là có thể chơi được. Chính sự mộc mạc ấy lại khiến trò chơi chuyền càng gần gũi, thân thương.

III. Cách chơi cơ bản

Chơi chuyền được chia theo các “bàn” – tức là các vòng thử thách – với độ khó tăng dần. Người chơi phải thực hiện đúng nhịp: tung bóng lên, nhặt que theo yêu cầu, rồi bắt bóng lại. Nghe thì đơn giản, nhưng đòi hỏi sự phối hợp nhịp nhàng giữa tay và mắt, cùng khả năng tập trung cao độ. Khi bắt đầu trò chơi, người chơi rải que ra đất hoặc duỗi thẳng 1 chân và gác 1 đầu que lên chân.
1. bàn 1
Tung bóng lên, nhanh tay nhặt 1 que rồi bắt bóng. Thực hiện lần lượt với từng que cho đến khi hết cả 10.
2. bàn 2
Tung bóng lên, nhặt 2 que cùng lúc, rồi bắt bóng. Lặp lại cho đến khi hết 5 cặp que.
3. Bàn 3 – 5
Tương tự:
• Bàn 3: Nhặt 3 que một lúc (3 lần, sau đó 1 que cuối).
• Bàn 4: Nhặt 4 que một lúc (2 lần, sau đó 2 que cuối).
• Bàn 5: Nhặt 5 que một lúc (2 lần).
4. Bàn 6 trở đi
Ở các bàn từ 6 đến 9 sẽ là 2 lượt: lượt đầu là số que theo bàn (ví dụ bàn 7 thì 7 que) và lượt sau là số que còn lại. Ở bàn 10 sẽ là 1 lượt tổng cả 10 que.
Khi chơi người chơi sẽ đọc bài đồng dao
• Bàn 1: Cái mốt, Cái mai, Con trai, cái hến, con nhện, vương tơ, quả mơ, quả mít, chuột chít, lên bàn đôi.
• Bàn 2: Đôi tôi, đôi chị, đôi cành thị, đôi cành na, đôi lên ba
• Bàn 3: Ba đi ra, ba đi vào, ba cành đào, một lên tư
• Bàn 4: Tư ông sư, tư bà vãi, hai lên năm.
• Bàn 5: năm con tằm, năm lên sáu
• Bàn 6: Sáu của ấu, Bốn lên bảy
• Bàn 7: Bảy lá đa, ba lên tám
• Bàn 8: Tám quả trám, hai lên chín
• Bàn 9: Chín cái cột, một lên mười
• Bàn 10: Ngả năm mươi, mười quả đấm, chấm tay vỏ, bỏ tay chuyền
Mỗi lần tung bóng lên và nhặt que sẽ đọc 1 cụm vừa là tạo nhịp vừa là đếm để mọi người cùng biết là đang ở bàn nào. Ví dụ: Bốn lên bảy là biết đây là 4 que còn lại có bàn 6 và sẽ lên bàn 7.
Luật chơi chung
• Mỗi người chơi sẽ lần lượt thực hiện từng quả, từ dễ đến khó.
• Nếu trong quá trình chơi bị lỗi (chẳng hạn như nhặt sai số lượng que, chạm bóng khi chưa bắt xong, hoặc bắt bóng không kịp), người đó sẽ bị mất lượt, chuyển cho người tiếp theo.
• Người chơi nào hoàn thành được nhiều quả nhất hoặc đi xa nhất trong chuỗi sẽ là người thắng.

chơi-chuyền-1

IV. Một số biến thể phổ biến

Tuy cách chơi cơ bản của trò chuyền khá giống nhau trên cả nước, nhưng mỗi vùng miền lại có những biến thể riêng thú vị, phản ánh sự linh hoạt và sáng tạo của người chơi.
• Chơi bằng sỏi thay vì que
Ở nhiều nơi, thay vì dùng que gỗ, các bạn nhỏ dùng những viên sỏi nhỏ nhặt ngoài sân hoặc bãi đất để chơi. Sỏi phải tròn vừa tay, không sắc cạnh, có trọng lượng vừa đủ để nhặt nhanh và không bị trượt tay khi tung.
• Kẹp que vào nách
Thông thường khi chơi những que đã nhặt lên sẽ chuyển sang tay không thuận để cầm. Tay thuận tiếp tục tung bóng và nhặt que còn lại. Tuy nhiên nhiều nơi để tạo độ khó hơn thì những que đã nhặt lên phải được kẹp vào nách của tay không thuận.

Tương đồng với các trò chơi quốc tế
Không chỉ là trò chơi của riêng Việt Nam, chơi chuyền còn có những phiên bản tương tự ở nhiều quốc gia châu Á – cho thấy sự gần gũi trong văn hóa dân gian của các nước.
Gonggi (Hàn Quốc)
Đây là trò chơi rất phổ biến với các bé gái Hàn Quốc, dùng 5 viên đá nhỏ hoặc viên nhựa, chơi bằng cách tung lên và nhặt tương tự như chuyền Việt Nam. Gonggi cũng có các cấp độ (stage) như “một viên”, “hai viên”, “úp ngửa” và nhiều biến thể sáng tạo. Trò này còn được thi đấu như một “môn năng khiếu” trong trường học.
Otedama (Nhật Bản)
Là trò chơi truyền thống của các bé gái Nhật xưa. Người chơi dùng các túi vải nhỏ nhồi đậu (thường là 5 túi), tung lên không và nhặt túi còn lại theo nhiều kiểu khác nhau. Ngoài kỹ năng, Otedama còn gắn với hát ru, đồng dao, mang đậm yếu tố văn hóa truyền thống Nhật Bản.
Những điểm tương đồng ấy cho thấy chơi chuyền không chỉ là trò chơi đơn thuần, mà còn là một phần ký ức tuổi thơ chung của nhiều nền văn hóa Á Đông – nơi sự khéo léo, nhịp nhàng và tình bạn cùng hòa quyện trong từng nhịp tung bóng.

chơi-chuyền-3

V. Ý nghĩa giáo dục và lợi ích

• Rèn luyện thể chất và vận động tinh:
Trò chơi chuyền yêu cầu sự phối hợp nhịp nhàng giữa tay, mắt và đôi khi là lời đồng dao đọc theo nhịp. Theo nghiên cứu về phát triển thần kinh vận động ở trẻ em, sự kết hợp giữa cử động tay chính xác, quan sát thị giác, và ngôn ngữ đồng thời sẽ kích thích mạnh mẽ vùng vỏ não trước trán, tiểu não và thùy thái dương – những khu vực đóng vai trò quan trọng trong việc xử lý thông tin đa giác quan, ra quyết định nhanh và duy trì sự tập trung.
Phát triển trí não toàn diện và khả năng đa nhiệm:
Việc phối hợp cùng lúc ba hoạt động: mắt quan sát, tay chuyền bóng và miệng đọc đồng dao tạo ra một hình thức vận động tinh vi, kích hoạt đồng thời nhiều vùng chức năng của não bộ. Quá trình này giúp xây dựng các kết nối thần kinh chặt chẽ giữa hai bán cầu não, từ đó nâng cao khả năng phản xạ, ghi nhớ ngắn hạn, xử lý ngôn ngữ và tập trung chú ý. Đồng thời, việc lặp lại các nhịp điệu qua lời đồng dao khi kết hợp với chuyển động tay giúp trẻ phát triển cảm giác về nhịp – nền tảng quan trọng cho việc tiếp thu âm nhạc, học ngoại ngữ và toán học sau này. Đây được xem là một hình thức rèn luyện “đa nhiệm” lý tưởng, đặc biệt hiệu quả cho trẻ trong độ tuổi từ 5–12 – giai đoạn vàng của sự phát triển nhận thức.
• Tăng khả năng tự lập:
Trò chơi chuyền hoàn toàn có thể được luyện tập một mình. Trẻ có thể tự chơi tại nhà với các vật dụng như quả bóng tennis, viên sỏi, nắp chai hoặc que tre. Việc tự mình thực hiện từng động tác chuyền, tung, đón, kết hợp với đọc đồng dao giúp trẻ rèn luyện khả năng kiểm soát tiến độ học tập, phát triển tính kiên nhẫn và hình thành tinh thần tự học. Đây cũng là cơ hội để trẻ tăng sự tự tin khi vượt qua các cấp độ khó do chính mình đặt ra.
• Gắn kết cộng đồng:
Dù là trò chơi đơn giản, chuyền thường được trẻ em chơi theo nhóm luân phiên. Việc quan sát bạn chơi, cùng nhau đọc đồng dao và cổ vũ giúp hình thành tinh thần đồng đội, tôn trọng luật chơi, và tạo môi trường giao tiếp lành mạnh – những yếu tố quan trọng trong phát triển kỹ năng xã hội.

VI. Làm sao để trẻ biết và yêu thích trò chơi chuyền?

Dù trò chơi chuyền có nhiều lợi ích phát triển toàn diện, nhưng ngày nay, không phải đứa trẻ nào cũng biết hoặc hứng thú với trò chơi dân gian này. Để khơi gợi sự yêu thích, người lớn cần chủ động tạo điều kiện tiếp cận cho trẻ, ví dụ như:
• Chơi mẫu cùng trẻ: Một người lớn (cha mẹ, giáo viên, anh chị) chỉ cần ngồi xuống chơi thử, trẻ sẽ quan sát và dần tò mò tham gia.
• Tạo thử thách nhẹ: Ví dụ “con có làm được tới bàn 5 không?”, hoặc “ai làm nhanh hơn?”, sẽ khiến trẻ cảm thấy đây là trò thú vị và có thể tự cải thiện.
• Kết hợp âm nhạc – kể chuyện: Thay vì đồng dao truyền thống, có thể lồng ghép những bài hát thiếu nhi, giai điệu vui nhộn hay tự nghĩ ra các đoạn đồng dao ngắn gắn với tên bạn, con vật, đồ vật quen thuộc.
• Tổ chức thành nhóm nhỏ: Trẻ em thường dễ hứng thú hơn khi có bạn bè cùng chơi, cùng thi đua.
Điều quan trọng là giúp trẻ trải nghiệm niềm vui ban đầu với trò chơi – từ đó, sự yêu thích sẽ hình thành một cách tự nhiên và lâu dài.

Kết luận

Trò chơi chuyền không chỉ là một ký ức đẹp mà còn là một công cụ tuyệt vời để phát triển sự khéo léo, tư duy và kết nối xã hội cho trẻ em. Trong bối cảnh hiện đại, việc giữ gìn và khơi dậy tình yêu với những trò chơi dân gian như chuyền là điều cần thiết. Chỉ cần một chút thời gian, một quả tennis và mấy que chuyền, ta có thể mang lại cho trẻ những giờ phút vui chơi lành mạnh, bổ ích và giàu ý nghĩa. Hãy bắt đầu từ chính chúng ta – những người lớn – để trao truyền, lan tỏa và giữ cho những trò chơi tuổi thơ mãi sống động trong tâm hồn thế hệ sau.

Câu hỏi thường gặp!

Trò chơi chuyền giúp rèn luyện khả năng phản xạ, sự khéo léo của đôi tay, tập trung và phối hợp linh hoạt giữa tay và mắt. Ngoài ra, đây còn là trò chơi giúp trẻ kết nối bạn bè và rèn luyện tính kiên nhẫn.

Thông thường, trẻ từ 6 tuổi trở lên đã có thể bắt đầu chơi chuyền, khi tay đã đủ linh hoạt để nắm và thả bóng một cách chính xác. Tuy nhiên, tùy theo khả năng phát triển của từng trẻ, độ tuổi này có thể linh động.

Chỉ cần một quả bóng nhỏ (bóng cao su hoặc bóng tennis mềm) và 10 que chuyền (hoặc có thể thay thế bằng que kem, đũa tre…) là có thể bắt đầu chơi. Trò chơi này đơn giản, tiết kiệm, dễ tổ chức ở trường học hoặc tại nhà.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Mục lục dính